Tư tưởng Điền_Cương_Vĩnh_Tín

Sư cho rằng Thiền tông chính là con đường vĩnh cửu và chân thật nhất để có thể thấy được bản lai diện mục của chính mình. Khi ngộ rõ được khuôn mặt xưa nay rồi, người đó có thể làm chủ được vấn đề sinh tử luân hồi và thể nghiệm được phật tính thanh tịnh, thông qua việc thực hành thiền thoại đầu.

Sư cũng nhấn mạnh rằng không thể dùng tâm phân biệt ý thức để hiểu công án Thiền. Giống như bạn chỉ có thể biết nước nóng hay lạnh nếu bạn uống nó. Nếu bạn không có kinh nghiệm tu tập nào, bạn sẽ không bao giờ có thể đạt được đến sự khai ngộ. Theo cách này, Thiền là một con đường tu tập để manh lại sự giác ngộ, đây không phải là sự nhận thức khách quan mà là sự thành tựu tỉnh thức với sức mạnh tiềm tàng của tâm thông qua sự chứng ngộ của mỗi người.

Về quan điểm Thiền, việc bắt chước hành động kỳ lạ và ngôn cú của chư tổ hay phân tích các công án Thiền là điều cấm kỵ đối với người tu Thiền. Điều này đơn giản rằng không ai có thể khai ngộ nếu bắt chước hành động của người khác. Hơn nữa, công án thiền không phải là một câu đố và không thể giải quyết nó qua sự thông minh hay việc phân tích logic. Vì vậy thực hành Thiền chính là yếu tố quan trọng nhất trên con đường tu tập Thiền và không ngoài mục đích nào khác là để giải quyết vấn đề sinh tử của chính mình.

Việc tìm kiếm Phật ở bên ngoài hay tu tập để cầu thấy Phật là một sai lầm lớn, bởi vì bản chất chân thật của mỗi chúng sinh vốn là Phật và Phật không tách biệt với bản tâm chân thật này.